Tô phu nhân ở trong phòng nôn nóng, chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng la rung trời.
"Có thích khách! Có thích khách!!"
"Đại tiểu thư bị đâm! Mau kêu đại phu!"
"Đại tiểu thư ——"
Tô phu nhân nghe đến đó, đột nhiên tinh thần tỉnh táo, đôi mắt trợn tròn, ánh mắt bóng lưỡng.
Lúc này có nha hoàn chạy tới gõ cửa "cộc cộc cộc", ở bên ngoài hét to: "Phu nhân! Không tốt không tốt! Đại tiểu thư bị đâm! Ngài mau đi xem một chút ạ!"
Tô phu nhân làm bộ khiếp sợ, áp chế phấn khích trong lòng mình, đột nhiên khóc huhu: "Cái gì? Con gái cưng của ta! Mau, đi, mau đi xem một chút!"
Tô phu nhân chạy ra cửa phòng thì thấy được Lục Y, Lục Y dùng khăn tay che mặt, hai vai run rẩy tựa như khóc cực kỳ thảm thiết, trong miệng kêu: "Tiểu thư! Tiểu thư —— tiểu thư ——"
Tô phu nhân vội vàng tiến lên, thử nói: "Lục Y, tiểu thư nhà ngươi đâu?"
Lục Y vẫn dùng khăn tay che mặt, tiếng nói thê lương: "Tiểu thư...... Tiểu thư...... Phu nhân, tiểu thư sợ là không xong rồi......"
Nàng ấy nói như vậy thì khóe miệng Tô phu nhân cũng phải nhếch lên, cực lực khắc chế, cũng theo Lục Y khóc hu hu.
Lục Y dùng khăn tay che lại mặt mình, thật ra đều không phải là đang khóc mà là sợ bản thân cười thành tiếng.
Hiện giờ tiểu thư nhà nàng ấy vốn không ở trong phòng mà là đi dịch quán. Lục Y ở chỗ này kéo dài thời cơ, tiểu thư nói, để nàng ấy bám sát Tô phu nhân.
Lục Y sợ chính mình lòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/1473482/chuong-26-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.