Lục Y không biết tiểu thư đang cười cái gì, có chút hoài nghi mà gãi mái tóc mình.
Chỉ nghe Tô Hoài Cẩn nói: "Lục Y, em lại đây, ta phân phó em đi chuẩn bị một ít đồ."
Lục Y nhanh chóng đưa lỗ tai qua: "Tiểu thư, người phân phó đi ạ!"
Tô Hoài Cẩn có chút thần thần bí bí mà nói: "Hôm nay phòng bếp ăn gà sao?"
Lục Y một câu cũng không nghe hiểu, nói với giọng kỳ quái: "Ăn gà? A? Tiểu thư người muốn uống canh gà hả?"
Tô Hoài Cẩn cười cười: "Không, ta muốn em lấy cho ta môt chút máu gà tới đây."
Lục Y càng nghe càng không hiểu: "Muốn...... Muốn máu gà làm cái gì ạ?"
Tô Hoài Cẩn nói: "Cái gì cũng có tác dụng của riêng nó."
Lục Y dù sao cũng nghe không hiểu, dứt khoát không cần hiểu đã gật đầu nói: "Dạ, tiểu thư, Lục Y đi liền."
Tô Hoài Cẩn gật đầu: "Đừng kinh động đến người khác, em nói với nhà bếp ta muốn ăn chút gì, sau đó lúc đầu bếp đổ máu đi thì em lấy cho ta."
Lục Y dùng sức gật đầu: "Tiểu thư, người yên tâm đi, muốn nhiều hay ít? Một thùng? Hai thùng? Hay ba thùng?"
Tô Hoài Cẩn suýt nữa cười: "Nửa thùng là đủ rồi, không được nhiều như vậy."
Lục Y lại gật đầu: "Lục Y nhớ kỹ."
Tô Hoài Cẩn lại nói: "Còn nữa em tìm cho ta một mảnh vải trắng đi."
Lục Y vội vàng ghi nhớ: "Đúng rồi, một mảnh vải trắng, nửa thùng máu gà, tiểu thư người yên tâm đi, còn phân phó gì khác không ạ?"
Tô Hoài Cẩn ngẫm nghĩ, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/1473481/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.