Lý Trình Tú gọi cho Lê Sóc qua điện thoại của công ty, nói với anh rằng cậu đã đổi số điện thoại di động.
Lê Sóc hơi lạ, “Sao lại đổi số?”
Lý Trình Tú thì thầm: “Thẻ SIM điện thoại bị mất.”
Lê Sóc nói, “Không sao đâu, nếu thẻ SIM điện thoại bị mất thì vẫn có thể được cấp lại. Anh đưa em đi làm lại vào thứ bảy nhé.”
Lý Trình Tú bận rộn, “Không, không.”
Lê Sóc nhíu mày, “Không?”
Lý Trình Tú nói: “Em, em đã mua một cái mới.”
Lê Sóc suy nghĩ một lúc, “Vậy cho anh biết số mới.”
Lý Trình Tú bị nghẹn, không thể trả lời lại một lúc lâu.
Lê Sóc thở dài, hơi thất vọng, “Trình Tú, tại sao lại nói dối.”
Lý Trình Tú tê liệt ngồi trên ghế, không biết phải giải thích thế nào.
Cậu không muốn nói cho Lê Sóc biết Thiệu Quần gọi cho cậu, cậu không muốn làm anh lo lắng. Lê Sóc đã phải rất nhiều đau thương vì cậu rồi, cậu đáng lẽ không nên để anh phải chịu, vì thế, trong lòng cậu vẫn luôn áy náy.
Lê Sóc nhẹ nhàng nói, “Trình Tú, anh không xứng đáng với sự tin tưởng của em à?”
Lý Trình Tú vội nói, “Không, không.”
“Vậy tại sao em phải gạt anh, Thiệu Quần đã gọi cho em?”
Lý Trình Tú gật đầu, đột nhiên nhớ anh không thể nhìn thấy mới khẽ ừ một tiếng.
Lê Sóc cắn răng nghiến lợi, “Tên súc sinh này không xong rồi.”
Giọng của Lý Trình Tú hơi yếu đi, “Anh Lê, em phải làm sao đây.”
Lê Sóc trấn an: “Để anh nghĩ cách cho, em hãy mua một chiếc thẻ SIM
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-khang/1500143/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.