Gò má Thiệu Quần đau rát. Cha hắn đã từng đó tuổi rồi mà một tát này vẫn còn mạnh lắm, không thấy già chút nào.
Đau thì ngược lại cũng không tính là gì đâu, nhưng mà mất mắt trước mặt Lê Sóc quả thực khiến Thiệu Quần rất là tức giận.
Hắn dùng đầu lưỡi liếm chỗ bị đánh, bất đắc dĩ kêu lên một tiếng “Ba.”
Thiệu lão tướng quân mắng “Mày còn biết tao là ba mày, sao tao có thể sinh ra cái đồ vô liêm sỉ như vậy chứ!”
Thiệu Quần cúi đầu xuống, đẩy cửa ra. “Vào rồi hẵng chuyện.”
Thiệu tướng quân hít sâu một hơi, hơi nghiêng đầu trầm giọng nói với Lê Sóc: “Người trẻ tuổi, chúng ta xử lý chuyện nhà, trước tiên cậu hãy tránh mặt một chút đi.”
Sắc mặt Lê Sóc âm trầm, ánh mắt hắn đã quét khắp các ngõ ngách trong phòng khách một lần nhưng vẫn không nhìn thấy Lý Trình Tú, anh nói: “Thiệu tiên sinh, tôi không có ý định tham gia vào chuyện nhà của cậu, nhưng mà mục đích tôi tìm cậu chính là mang người yêu của tôi đi, bây giờ tôi phải dẫn cậu ấy ra khỏi đây, xin lệnh công tử thả người đi.”
Sắc mặt Thiệu Quần biến đổi, ánh mắt lạnh băng sắc bén chặt từng khúc Lê Sóc ra như dao nhọn: “Người yêu của mày? Mày là cái loại tây lông thích đi đào góc tường nhà người khác, mau cút ra ngoài.”
Thiệu tướng quân nhìn con trai độc nhất của mình không coi ai ra gì mà đi tranh đoạt tình nhân với một người đàn ông khác, gương mặt già nua hận không thể vặn vẹo đến vỡ tan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-khang/1500141/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.