Khu nhà này hóa ra lại là khu nhà hôm trước Thiệu Quần đưa cậu tới.
Trong lòng cậu dâng lên một cỗ dự cảm xấu, quả nhiên, Trương quản lý dẫn cậu vào tòa nhà kia, nhấn thang máy lên tầng 23 y như lần trước.
Lý Trình Tú hoàn toàn luống cuống, lôi tay áo của Trương quản lý lại, không để ông ta mở cửa.
“Trương, Trương quản lý.”
“Làm sao?”
“Nơi này...”
“Ừ, nơi này không tệ chứ gì, phòng cảnh biển nhé.” Khẩu khí của Trương quản lý lộ ra vị chua rõ ràng, mượn hành lang mờ tối không nhịn được quy lại nhìn Lý Trình Tú một cái. Trong đầu nghĩ rốt cuộc thì cậu ta có bản lĩnh gì, chẳng lẽ bởi vì cậu ta là bạn học của Thiệu tổng mới có đãi ngộ tốt như vậy? Phòng này một tháng tiền thuê chắc phải tầm tám đến mười ngàn đi, rốt cuộc là dựa vào cái gì mà cậu ta lại được như vậy chứ? Còn khiến Trần tổng bảo ông ta nhất định phải hy sinh một ngày nghỉ để sang đưa Lý Trình Tú cả người lẫn đồ đạc chuyển nhà.
8000 – 10000 NDT = 26M – 33M VNĐ
“Trương quản lý, đây thật sự là an bài của Trần tổng?”
“Đúng nha, Trần tổng cố ý giúp cậu đấy.” Trương quản lý đẩy cửa ra, thán phục hít một hơi.
Lý Trình Tú đi vào trong nhìn một cái, cũng rất kinh ngạc.
Mấy ngày trước tới đây, nơi này vẫn còn trống rỗng, hôm nay đã là một căn nhà đầy đủ đồ đạc, thiết kế thanh nhã ấm áp như đang tùy thời chờ chủ nhân vào ở vậy.
Trương quản lý không nhịn được lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-khang/1500108/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.