Mí mắt giật giật, làn mi cong dài khẽ động đậy từ từ mở đôi con ngươi hấp dẫn ra.
Đưa đôi bàn tay dụi dụi đôi mắt nửa tỉnh nửa mơ đó, nàng ko khỏi giật mình
Trời ngoài kia đã tối đến vậy rồi, đèn đường lấp lánh được thắp rọi ở khắp nơi.
Nàng lại nỡ ngủ quên rồi sao? Rõ là chỉ định chợp mắt một chút thôi a, sao giờ lại thành một mạch đến tối?!
Quay sang nhìn chiếc đồng hồ nhỏ hồng tại đầu giường, mắt nàng bỗng trợn to, cái gì? Đã 9h tối rồi sao? Huhuuu, chuyện dạo Pari của nàng, chuyện chơi Pari của nàng.
Tên kia thật đáng ghét, sao ko lên gọi nàng dậy?
Bụng nàng rên lên mấy tiếng ọt ọt, lôi nàng về với thực tại
Thật là đói!
Nhắc đôi chân xuống giường sỏ vào đôi dép kitty kia, nhẹ bước xuống phòng ăn
Cảnh tượng làm nàng tức chết chính là cái nam nhân kia, ung dung tự tại thưởng thức sơn hào hải vị, lại có thể ko gọi nàng xuống ăn? Vẻ mặt bình thản như chưa hề có việc gì xảy ra!
Lửa giận trong lòng bỗng khơi trào, nhưng nghĩ lại mình vẫn đang ở nhà người ta lên cố dìm xuống
- sao anh ko gọi tôi dậy?
Nàng bừng bừng sát khí đến cạnh bàn ăn, ko khỏi bắn cho hắn ánh nhìn muốn giết người
- tôi thấy em ngủ say nên ko nỡ quấy rầy
Nàng im lặng, đăm chiêu như đang suy nghĩ gì đó. Thực ra là đang cố tìm ra từ ngữ để mắng chửi hắn, nhưng mãi nghĩ vẫn ko ra.
Đành chịu thua, vẻ mặt ỉu xịu như đã đầu hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-vo-nho/200235/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.