Đợi nàng lên đến phòng, hắn rút điện thoại trong túi ra, gọi cho một số máy quen thuộc
-” ko cần phải tìm Nhu Nhi nữa, cô ấy đang ở chỗ của tôi” giọng nói ko một chút cảm súc vang lên, nhắc nhở người ở đầu dây bên kia. Nàng đã chốn đi được gần 1 ngày rồi, hẳn là Mạc gia đang gắng sức tìm nàng đi
-” sao có thể thế được? Nó sao lại đang ở chỗ cậu?” Ông Mạc ngạc nhiên. Đứa con gái này dù sao cũng rất ghét ở nhà người lạ, sao có thể tuỳ tiện đến nhà anh? Trong khi hai người ko hề quen biết?!
-” tôi có chuyến công tác bên Pải, gặp cô ấy bị lạc đường, nên dắt cô ấy về nhà, yên tâm, tôi sẽ đổi xử với cô ấy thậ tốt, cứ để tạm cô ấy ở nhà tôi”
-” ừ, nếu nó ở nhà cậu thì tôi an tâm rồi, đứa con gái của tôi còn bướng bỉnh, nghịch ngợm, mong cậu có thể bảo vệ an toàn cho nó” ông nhẹ nhàng thở dài một tiếng, ko biết mình hàn gắn hắn với con gái có phải là tốt cho hạnh phúc của nó hay ko, nhưng cũng an tâm vì biết nó bình an, ông dám bảo đảm hắn sẽ ko làm tổn thương Nhu Nhi, từ cách đây 4 năm trước, hắn luôn giúp Nhu Nhi mọi việc, âm thầm sai người bảo vệ Nhu Nhi, Nàng rất ngốc, học hành ko giỏi, hắn liền khiến giáo viên và bạn học đều hết mực khen nàng học giỏi, thông minh, cũng nhờ hắn mà nàng tốt nghiệp mới được bằng tốt.
Thay cho mình một chiếc áo phông hồng, rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-vo-nho/200234/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.