Lâm viên ngoại gia tư phóng khoáng, trongcác bữa hàng ngày cũng không thịt cá phô trương lãng phí, trừ ngày lễngày tết mở tiệc chiêu đãi khách khứa thì các món ăn trong nhà cũngthịnh soạn hơn so với nhà người bình thường khác chút thôi. Loại gạothường dùng là gạo thượng hạng, trắng nõn nà, món ăn mặn thì lấy thịtgà, thịt heo thông thường là đa số.
Thời gian trước vì chuyện xấu kia và thêm việc Lâm viên ngoại dưỡng bệnh sau đó nên trù phòng chuẩn bị cơm nước vô cùng thanh đạm. Hôm nay, khibọn nha hoàn trải khăn bàn màu xanh lam lên trên bàn tròn bằng đá và bày lên từng món thức ăn tinh xảo, mắt to của Lỗ Lỗ trừng lớn vừa ngắm vừahít hà mùi hương thức ăn mê người, thật lâu mới nhìn thấy món ưa thíchcủa mình, vội vàng kéo tay áo Lâm viên ngoại nói: “Cha! Cha! Con muốn ăn cá!”
Lâm viên ngoại làm bộ sinh khí, trừng nàng. Lỗ Lỗ lập tức buông tay ra, lập tức ngồi thẳng lưng, nhìn cá mà nuốt nước miếng.
Thấy vậy, Lâm viên ngoại có chút lúng túng đối Bùi Sách xin lỗi: “Đứanhỏ này, gặp được thích ăn liền đã quên quy củ, hiền chất chớ trách.”
Bùi Sách vội để đũa xuống, cười nói: “Bá phụ không cần như vậy kháchkhí. Lâm cô nương trong vòng nữa tháng có thể như vậy là rất tốt rồi,chứng tỏ bá phụ đã tìm đúng cách dạy và Lâm cô nương cũng thông tuệ phithường. Tin là không lâu sau, Lâm cô nương nhất định sẽ hiểu chuyện, vàứng xử như mọi người thôi.”
”Chỉ hy vọng như thế đi.” Lâm viên ngoại vuốt vuốt râu, thấy Lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-tieu-dia-chu/1518882/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.