“Meo...” Lỗ Lỗ dán mặt lên cánh tay Lâm viên ngoại cọ cọ, “Cha, không cần tiên sinh, ta có thể nói, không cần học được không?”
Nàng không hiểu ý lão tộc trưởng đọc sách nữ hồng là có ý gì, nhưng vừanghe nói muốn tốn cả một ngày, nàng lập tức sợ. Nàng không lười chỉ làmuốn ngủ thôi a, sáng giờ học đã không được ngủ, không học đâu, còn sẽmệt chết nàng a!
”Cha, ta không học, ta muốn đi ngủ meo!”
Điềm Hạnh và Anh Đào cũng nhịn không được cúi đầu, mím môi cười trộm, đại tiểu thư thật biết làm nũng mà.
Thường Ngộ lập bên ngoài, nghe kia từng tiếng nói yêu kia, không nhịnđược ghé mắt nhìn lén vào bên trong đình. Xuyên qua bụi cây thưa thớt,chỉ thấy đại tiểu thư ngồi bên người lão gia, nhắm hai mắt, bĩu môi, như con mèo nhỏ không ngừng cọ tới cọ lui, cộc lốc ngây ngốc. Cũng khôngbiết là do vừa mới tỉnh ngủ hay cọ mệt, trên gương mặt xinh đẹp hơi ửnghồng, nhìn từ xa ngũ quan biếng nhác lại quyến rũ, làm cho tâm tìnhngười ta dập dờn, thân thể phát nhiệt, hận không thể ngồi chỗ ở chỗ lãogia.
Thường Ngộ cảm thấy khô nóng, vội vàng dời tầm mắt, chỉ là cũng không lâu lắm, ánh mắt không bị khống chế lại chuyển trở lại.
Hôm nay nàng mặc áo có vạt dài màu xanh nhạt, váy lụa trắng, thanh lương động lòng người. Có lẽ là vừa ngồi dậy, đôi chân nhỏ trời xinh giẫm đètrên đôi giày thêu hoa trắng hồng, mu bàn chân bóng loáng như ngọc, ngón tay thon nhuận đáng yêu, mê hoặc mắt hắn, nhìn đến nhập thần, biết rõlà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-tieu-dia-chu/1518881/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.