Ánh sáng trong phòng tắm chiếu lên hai người, phản chiếu hai hình bóng đang chồng lên nhau.
Rõ ràng chưa phát sinh ra chuyện gì, nhưng có một bầu không khí ái muội đang bao trùm.
Trình Trạm đứng yên, lẳng lặng mà nhìn cô.
Hướng Nguyệt Minh quơ quơ cái dao cạo râu trong tay: “Em có thể cạo không?”
“Có thể.”
Hướng Nguyệt Minh hừ nhẹ, bất mãn nói: “Nếu anh không thích thì thôi, nhìn anh như kiểu bị ép buộc vậy.”
Trình Trạm gật đầu: “Phải không?”
“Đương nhiên.” Hướng Nguyệt Minh nhìn anh: “Anh sẽ không tìm được ——”
Nói được nửa câu, Hướng Nguyệt Minh nghẹn lại.
Trình Trạm nhìn chằm chằm cô, lời nói như dụ dỗ: “Sẽ không tìm thấy cái gì?”
Hướng Nguyệt Minh lấy lại tinh thần, nuốt xuống những lời sắp nói, nhướng mày nói: “Sẽ không có ai phục vụ cho anh được như em đâu.”
Trình Trạm đứng thẳng, lãnh đạm liếc nhìn cô.
Hướng Nguyệt Minh ngẩng đầu cười cười, chỉ chỉ: “Anh ra chỗ kia ngồi đi, em ngẩng đầu mãi mỏi quá.”
Trình Trạm không từ chối.
Hướng Nguyệt Minh chưa bao giờ cạo râu cho Trình Trạm, hai người họ trước đây chưa từng có những cử chỉ gần gũi như vậy.
Nhìn tư thế cầm dao cạo của cô, Trình Trạm bỗng có dự cảm không lành.
Mí mắt của anh giật giật, thấp giọng hỏi: “Em thật sự muốn cạo à?”
Hướng Nguyệt Minh nhìn thẳng vào mắt anh: “Anh tưởng em chỉ biết ăn thịt lợn mà chưa từng nhìn thấy lợn chạy à?”
“…”
Câu nói ẩn dụ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455434/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.