Lời của anh nói chính xác đã xoa dịu được nhịp tim đang đập thổn thức của cô, trên gương mặt nhỏ bất giác nở một nụ cười xinh.
Thần thái toát ra nét quyến rũ, cô không phải người keo kiệt trong việc thể hiện tình cảm, ngoài việc hơi mắc cỡ trong chuyện nam nữ, dù cho vẫn còn thẹn thùng thì cũng toát lên sự tinh tế rung động lòng người. Lúc này nụ cười e ấp chính là một liều thuốc mê hoặc đối phương.
Tần Thận nhìn chằm chằm cô một lúc, nuốt xuống miếng canh cuối cùng, động tác sốt sắng hôn lên đôi môi mềm mại căng mọng của cô.
Sau nụ hôn say đắm, đầu lưỡi của người con gái đã trở nên tê dại, cô đưa tay chạm vào đôi môi đỏ mọng của mình.
“Cho anh một khoảng thời gian để giải quyết xong mọi chuyện,” Ngón tay anh vuốt ve theo viền môi cô, khàn giọng nói, “Rồi tìm một cơ hội nói cho ba mẹ, được không em?”
Tần Diệp Tân rũ mi suy nghĩ một lúc, sau đó lại ngước mắt nhìn anh, trả lời được.
Người đàn ông như nhớ tới điều gì đó, tiếp lời: “Mấy ngày nữa có bữa tiệc, đều là người quen biết cả. Dạo này bận rộn quá quên mất không nói với em. Đây là cơ hội tốt giúp em làm quen, mở rộng mối quan hệ, sau này cũng có lợi cho công việc.”
Cô tiếp tục đồng ý. Thấy cô ngoan ngoãn gật đầu, anh vuốt ve cằm cô, nhịn không được lại gần cúi người bịt kín đôi môi thơm mềm nào đó.
Chớp mắt đã đến ngày tổ chức bữa tiệc, hôm ấy, Tần Diệp Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-rieng-em/1781727/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.