Tiếng nói người trầm thấp của người đàn ông mang theo âm khàn khàn bẩm sinh, giờ phút này khoắc trên mình tây trang giày da, toàn thân lộ ra cấm dục cùng gợi cảm. Hết lần này đến lần khác, hơi thở nóng bỏng phả vào da thịt Tần Diệp Tân. Cô hơi ngẩng cổ lên, một sự thoải mái cùng khao khát không nói nên lời đang sục sôi phía bên dưới. Đã từng thể nghiệm qua vô số lần, thân thể theo bản năng nổi lên phản ứng cũng là điều đương nhiên.
Tần Diệp Tân ít khi nghe thấy lời hoàng khoang của anh, ngay cả khi tiến vào nơi sâu nhất, cũng là giọng nói nhẹ nhàng dỗ dành cô. Cô chưa từng bắt gặp anh say rượu, lại chưa từng nghĩ đến khi đó anh sẽ có hành vi phóng đãng như vậy.
Thấy người con gái lộ ra phần cổ xinh đẹp, Tần Thận thuận thế đặt xuống những nụ hôn như bão táp, chân trái đặt ở giữa hai chân cô.
Vang vọng khắp sảnh hành lang là âm thanh thở dốc của người con gái quyện với nụ hôn trầm đục của người đàn ông.
Tần Diệp Tân sợ hãi kêu lên: “Đừng.”
Lúc này cô thực sự ướt rồi. Mật dịch chảy theo viền quyền lót ren mỏng, thậm chí đã có vài giọt theo bắp đùi từ từ chảy xuống dưới.
Chiếc quần mà anh đang mặc có lớp vải mỏng, Tần Thận mơ hồ cảm nhận được sự ẩm ướt của người con gái.
Bàn tay anh nhanh chóng với vào trong váy, vuốt ve hai luồng tròn trịa. Tuy rằng một tay không thể phủ hết được bờ mông của cô gái nhỏ, nhưng với bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-rieng-em/158245/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.