“Anh, lấy cho em thêm một bát nữa ?”
Có thể là vì tay nghề của Phó Nghệ Luân rất tốt nên Phó Vị Vũ bỗng có khẩu vị, ăn hết bát mì hoành thánh, lại thêm hai bát canh gà. Phó Nghệ Luân tất nhiên chiều theo ý cô, quay người vào lấy canh. Trong lúc đó, Phó Vị Vũ cũng mở weibo ra kiểm tra. Cô đóng mục thông báo, sau đó lại phát hiện có tới 10 tin nhắn chờ, tất cả đều đến từ Quan Niệm.
“Vũ Vũ, em vẫn chưa thêm anh sao ?”
“Hay là để anh thêm em ?”
“Có phải đã xảy ra chuyện gì không ?”
“Em vẫn còn ở đó chứ ?”
……….
Sau khi xe đột nhiên phanh lại, cô đã đưa điện thoại cho Triệu Điềm Điềm. Đến khi rời khỏi viện dưỡng lão, cô mới cầm lại, nhưng sau đó vì lốp xe bị thủng mà hoàn toàn không nhớ đến việc này.
“Đang nhìn gì vậy ?” Phó Nghệ Luận đặt bát mì hoành thánh trước mặt cô, thuận tiện hỏi một chút.
Phó Vị Vũ cầm đũa, lắc đầu nói: “Quan Niệm gửi tin nhắn cho em, nói em thêm wechat của anh ấy, mà em lại quên mất.”
Nói xong, cô đem sự việc hai người nói chuyện kể cho Phó Nghệ Luân. Anh gật đầu.
“Cái này đâu có giống em. Một người nghiện lướt mạng, suốt ngày nhìn chằm chằm vào điện thoại, lại có thể quên việc thêm Wechat của người khác. Nói cho anh biết, có phải ở viện dưỡng lão đã xảy ra chuyện gì không ?”
“Tiểu Triệu không nói cho anh biết sao ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-toi-tan-xuong-tuy/3087266/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.