Thư Tịnh sau khi cùng Phó Nghệ Luận nói chuyện xong, cũng không có hành sự lỗ mãng.
Chuyện năm đó là do anh xử lý không thích đáng, đã tạo ra rất nhiều ảnh hưởng tiêu cực cho cô. Anh biết mình không thể bù đắp hết những tổn thương mà Phó Vị Vũ đã phải gánh chịu. Nhưng lần này, anh sẽ tự mình gánh chịu hậu quả này.
“Ông chủ, có mấy nhà sản xuất đưa kịch bản đến, còn có mấy chương trình tống nghệ. Anh có muốn tham gia cái nào không ạ ?”
Sau khi về nước, Thư Tịnh đã tự mở phòng làm việc. Ban đầu, anh chỉ hợp tác với công ty quản lý, không có ký hợp đồng lao động nên bây giờ không còn quan hệ gì với nhau nữa. Trợ lý Tô Vũ Phi nhất quyết đi theo anh, cùng anh quản lý phòng làm việc này. Dù người đại diện thay anh nhận công việc, nhưng kịch bản đa phần vẫn là do anh lựa chọn.
“Để đó trước đã.”
Thư Tịnh bảo Tô Vũ Phi đặt kịch bản xuống một bên, còn bản thân thì cầm một tập tài liệu bìa xanh lên lật mở. Tô Vũ Phi vẻ mặt khó xử, suy nghĩ nói: “Ông chủ, cậu thực sự sẽ nhận bộ phim này sao ?”
“Ừm”
“Nhưng đó là vai phụ, hơn nữa còn là nhân vật phản diện. Dựa theo địa vị của cậu thì thật là bất công.”
Tô Vũ Phi từ đầu tới cuối đều cảm thấy: ông chủ nhà mình là đỉnh lưu, diễn xuất không kém, có hai năm đào tạo chính quy trong nước, lại thêm ba năm học tập ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-toi-tan-xuong-tuy/3087264/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.