Lần này Thời Hạ thi cuối kỳ lại tiến bộ thêm mấy hạng, xếp hạng mười lăm trong lớp.
Thời Hạ là người từng trải việc thi đại học, ước chừng biết dạng thành tích gì có thể thi đậu đại học, thành tích hiện tại của bản thân cũng chỉ miễn cưỡng có thể vô trường tư mà thôi.
Cho nên nghỉ đông phải học bổ túc, Thời Hạ cũng không dám lơi lỏng một chút nào.
Mà ngày nào Dương Tấn cũng tới siêu thị của Lâm Vận bổ túc cho Thời Hạ.
Trải qua chuyện lần trước, hiện tại Dương Tấn nhìn thấy Thẩm Nhất Thành thì buồn trong lòng, trước kia Thẩm Nhất Thành khinh thường lại đây nhìn Thời Hạ học phụ đạo, nhưng hiện tại Thẩm Nhất Thành ngày nào cũng cầm sách cầm vở ngồi bên cạnh hai người học phụ đạo với Thời Hạ.
Bên cạnh có một người ngồi lúc nào cũng có thể vả mặt anh.
Dương Tấn cảm thấy như có mèo cào trong lòng vậy.
Loại cảm giác này thật mẹ nó đau trứng!
Dương Tấn giảng xong một đề thì ho nhẹ một tiếng, “Thẩm Nhất Thành cậu có cách giải khác không? Hoặc là cách làm đơn giản hơn nữa?”
Thẩm Nhất Thành thoáng nâng da mắt, nghiêm túc nhìn nhìn phương pháp giải đề của Dương Tấn.
Tim Dương Tấn đập thình thịch.
Thẩm Nhất Thành gật đầu, “Thầy à, thầy làm rất tốt, sau này tiếp tục nỗ lực.”
Dương Tấn, “……”
Bị người ta khen lại không có một chút cảm giác vui vẻ nào.
Thời Hạ nhịn không được trợn mắt, Thẩm Nhất Thành, anh là tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-den-dau-long/3335594/chuong-43.html