36Cách lần trước đổi chỗ ngồi đã hơn một tháng, lại đến lúc thay đổi chỗ ngồi cho tiết tự học buổi tối.
Tục ngữ nói hay lắm, phong thuỷ luân lưu chuyển.
Thù không phải không báo, chưa tới lúc mà thôi.
Quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Lúc này, Thời Hạ ngồi ở vị trí gần hành lang, mà Thẩm Nhất Thành trở thành đứa cần đi ngang chỗ Thời Hạ.
Thời Hạ nghẹn lửa giận một ngày lúc này mới giảm bớt.
Thẩm Nhất Thành nhíu mày, “Thời Hạ, hai ta đổi chỗ đi.”
Thời Hạ nhìn cậu mỉm cười, nói hai chữ, “Không -- đổi.”
Thẩm Nhất Thành còn tưởng Thời Hạ muốn ngồi bên ngoài, sau đó ngăn cậu ở bên ngoài vào không được mới biết
Ui chao, cô gái nhỏ này đang trả thù cậu mà.
Thẩm Nhất Thành chống tay trái trên bàn Thời Hạ, khom lưng nghiêng đầu nhìn người giả vờ bình tĩnh đọc sách, “Thời Hạ, cậu xác định không cho tôi đi vào?”
Thời Hạ không có cảm xúc gì, “Ðường nào cũng đến La Mã, cũng không phải chỉ có một con đường này, không phải à?”
Thẩm Nhất Thành, “Đúng, cậu nói không sai, đường nào cũng đến La Mã, nhưng tôi chỉ muốn một con đường của cậu.”
Bên tai Thời Hạ đỏ ửng, tên nhóc như cậu nói những lời này mà mặt không đỏ tim không nhảy.
Nhưng Thời Hạ không nhận thua, “Ngại quá, đường này không thông, mời cậu tìm đường khác.”
Thẩm Nhất Thành chậc chậc hai tiếng, nhướng mày sáp lại gần Thời Hạ.
Thẩm Nhất Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-em-den-dau-long/3335584/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.