Sau khi hoàn thành và nộp xong luận văn tốt nghiệp tháng sáu, bởi vì chuyên nghành không cần biện luận nên Hạ Tu Âm nhanh chóng chuẩn bị thủ tục về nước.
"Hạ, cô đi rồi, gara của tôi làm sao bây giờ, bảo bối của tôi làm sao bây giờ?" Benjamin mặt ủ mày ê ngồi cạnh chiếc xe yêu quý của mình.
Hạ Tu Âm bỏ ba lô vào thùng xe, thoáng nhìn qua dấu hôn sau cổ anh.
"Benjamin...... Tôi nghĩ anh không cần vì chuyện này mà lo lắng."
Cô cười, "Có lẽ nơi này sẽ nhanh chóng có một người làm anh kinh hỉ đến đây thuê nhà, hắn sẽ cam tâm tình nguyện nhường tất cả gara có được cho anh."
"Hạ, cô đúng là không có thiên phú hài hước gì hết, đùa gì mà không buồn cười chút nào."
Benjamin đứng dậy đến cửa biệt thự khiêng hành lý lên vai, nhét vào thùng xe.
"Tỷ tỷ......" Hạ Du cầm một tác phẩm thủ công cẩn thận bước xuống bậc thang.
Là một Tháp Eiffel phức tạp đã được kiên nhẫn phun sơn lên.
"Cái này có thể mang đi không?" Nàng chờ mong nhìn Hạ Tu Âm.
"Có thể...... Nhưng phải cần làm thêm một vài thủ tục nhỏ." Hạ Tu Âm mở cửa xe cho nàng.
"May là chúng ta vẫn còn nhiều thời gian."
Máy bay xuyên qua tầng mây, bầu trời trong xanh rộng lớn này chỉ cần đưa tay một cái là có thể với tới.
Các đám mây xếp thành tầng tầng lớp lớp khiến màu sắc càng thêm thuần trắng, nhưng khi tụ lại như vậy lại thành một vẻ đẹp tráng lệ đập vào mắt, làm nhân tâm run sợ.
"Kính râm." Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542172/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.