"Cô không thể như vậy!" Benjamin thống khổ la lên một tiếng, anh ôm cái đầu thắt đầy bím tóc của mình, thân người hơi co lại. 
"Tôi có thể." Hạ Tu Âm lãnh đạm nói. 
"Vậy bảo bối mới của tôi thì phải làm sao?" Benjamin thở hổn hển. 
Hạ Tu Âm cười cười, "Anh Benjamin, anh có thể mua thêm biệt thự khác, như vậy ngay tức khắc anh sẽ có thêm ba cái gara xe cất giữ đống bảo bối của anh." 
"Hạ, cô nhất định là cố ý! Cô cũng biết mà, cũng vì cái đam mê này mà cha tôi đã tịch thu thẻ của tôi mất rồi, báo hại tôi vác trên lưng không ít của nợ......" 
"Tôi thấy chỗ đó rất rộng rãi." Ý Hạ Tu Âm là sân trước biệt thự. 
Benjamin khó có thể tin nổi, "Tôi không thể để bảo bối của tôi chịu ủy khuất như vậy được!" 
Hạ Tu Âm tán đồng, "Như vậy tôi cũng không thể để bảo bối của tôi chịu ủy khuất được." 
"......" Benjamin há miệng thở dốc, anh bình tĩnh lại, "Ủy khuất? Cô đang nói Hạ Ngư?" 
"Tôi chỉ là cho rằng em ấy hẳn là nên hiểu biết vài chuyện, giáo dục giới tính ở nước các người luôn làm rất tệ." 
"Lại nói điều này sao có thể gọi là ủy khuất! Thứ tôi đưa cho Ngư chính là thể loại mà tôi thích nhất! Năm ngoái tôi còn cùng hai tên diễn viên đó bay đến nước bọn họ --" 
"Cảm ơn anh đã quan tâm." Hạ Tu Âm cắt ngang Benjamin, để tránh anh quá mức không lựa lời, "Tôi nghĩ giáo dục về phương diện này, chỉ có tôi mới có quyền lên tiếng." 
"Em ấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542171/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.