""Cạch" Cửa bị đóng lại.
Kiểu cửa phòng trộm bình thường, lúc khóa lại âm thanh bén nhọn đến chói tai.
Hạ Du đứng ở tại chỗ, nho nhỏ mà hít sâu.
Hạ Mãn do dự mấy hồi, rốt cuộc cũng không nói ra những câu an ủi ấp ủ trong lòng.
Hạ Du mẫn cảm thông minh, nhiều lời cũng chỉ biến khéo thành vụng.
Hắn nói: "Muốn đến phòng chú và dì chuẩn bị cho con không? Nơi đó có cửa sổ...... Có thể thấy cửa tiểu khu."
Hạ Du nghe vậy lập tức giương mắt nhìn về phía hắn.
Có lẽ bởi vì vừa khóc, giọng nàng có hơi khàn, "Chú dẫn con đi được không?"
Hạ Mãn miễn cưỡng cười cười: "Lại đây đi với chú. "
Ánh sáng thật chói.
Đây là ấn tượng đầu tiên khi bước vào phòng.
Hạ Mãn cùng vợ chọn vị trí tốt nhất hàng ngày dành cho Hạ Du.
Toàn thể bố cục quả thực ấm áp, màu sắc chủ đạo nhu hòa tao nhã, tất cả đồ vật trong phòng đều thích hợp với chiều cao của nàng.
Hạ Du giẫm lên dép bông "Lộc cộc" chạy lại cửa sổ, tay nàng vịn bệ cửa sổ, nhón mũi chân, khuôn mặt nhỏ trắng nõn gần như dán lên trên mặt kính thủy tinh ——
Gấp không chờ nổi.
Lúc Hạ Du bắt đầu ở cùng một chỗ với tỷ tỷ còn không biết tuyết năm nay rơi như thế nào, bây giờ từ trên cao nhìn xuống, màu bạc làm mãn nhãn, thế giới một màu trắng tinh...... Tuyết rơi chồng chất, giống như chút màu xanh cuối cùng trên cành cây cũng muốn cắn nuốt sạch sẽ.
Tỷ tỷ đâu?
Nàng sốt ruột tìm tỷ tỷ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/542150/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.