Vân Du Các.
Liễu Diễm Tư cả người toả ra hàn ý lạnh thấu xương nhìn xuống Liễu Hạo đang đứng trước mặt.
“Nói, A Dã đâu.”
Y lạnh lùng nói.
Liễu Hạo mắt phượng đối mắt phượng nhìn y, nói: “Con không biết.”
“Thế à?” Liễu Diễm Tư khẽ nheo mắt che đi sự phẫn nộ đang trào dâng trong người mình, “Liễu Hạo, ngươi biết dám nói dối ta sẽ có hậu quả gì không?”
Khi y gọi thẳng tên cậu ra, thường thì nó đều là dự báo trước sẽ có chuyện chẳng tốt đẹp gì sắp sửa xảy đến.
Liễu Hạo thoáng run người, nhưng đôi mắt vẫn cứng cỏi đối mặt với y: “Con không biết gì hết. Người đợi A Nguyệt tỉnh dậy rồi hỏi chị ta đi.”
“Thực sự không biết?”
“Không biết, Tiểu Nguyệt giống ai người phải tự hiểu chứ. Có đời nào chị ta để cho con biết, đến người còn không biết cơ mà.”
Liễu Diễm Tư trầm mặc một lúc, cuối cùng bỏ qua cho Liễu Hạo.
“Tạm thời không nói chuyện này nữa. Nhưng bắt buộc phải tìm ra được nó.”
Y nói.
Liễu Hạo mặc dù biết Tiêu Dã hắn có khi chết lạnh từ mấy ngày trước rồi, thậm chí có khi bây giờ dưới đất đã thành cái xác khô cũng nên nhưng vẫn nói: “Con sẽ tìm ra hắn.”
Liễu Diễm Tư gật đầu, cho Liễu Hạo về. Xong y gọi Thư Kính ra, nói: “Kêu người gọi Hương Cẩm Lan về đi. Tình hình hiện tại đang vô cùng bất ổn, nhớ nói sự thật cho nàng ta biết, bảo phải về nhanh nhất có thể.”
Thư Kính nói: “Vâng.”
…
Một tháng sau.
Châm thử độc đâm vào người Liễu Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400971/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.