Tiểu Hồng nghe vậy sắc mặt lập tức trắng bệch, tay cầm lược khẽ run vô tình làm rơi chiếc lược gỗ ra bàn tạo ra âm thanh ‘cộp’.
Mình quên mất chuyện thường ngày Liễu tiểu thư để A Dã ca ca chải đầu cho người!
Lồng ngực Tiểu Hồng đập thình thịch vì sợ Tiêu Dã hắn sẽ phát hiện ra điều gì đó. Nàng quay đầu lại gượng cười nói: “Ta muốn thử một chút thôi. Xem ra vẫn là không được, lại phải để A Dã rồi.”
Tiêu Dã khẽ nheo mắt, nhưng vẫn chẳng tỏ thái độ gì lập tức tiến đến nhẹ nhàng chải đầu cho nàng.
Cầm tóc trên tay, hắn vô thức nói: “Hình như tóc người rối hơn mọi hôm.”
Chỉ là vô tình nói ra nhưng Tiêu Dã lại nhìn thấy bả vai của người đối diện hơi run lên. Hắn cảm thấy đang có điều gì đó kì lạ nhưng đã ngay lập tức gạt bỏ thứ suy nghĩ vớ vẩn đó ra khỏi đầu.
“Bên ngoài đang có tuyết rơi nên lát ra ngoài người nên mặc thêm áo ấm vào.” Tiêu Dã nói.
“Ừm.”
Chải đầu xong, Tiêu Dã lấy ra chiếc áo dày mặc bên ngoài cho nàng, sau đó còn cẩn thận đến độ quàng thêm chiếc khăn len lên cổ. Tiểu Hổng hiếm khi được đối xử ân cần như vậy nên đáy lòng bỗng ấm áp hơn, nhưng nàng vẫn ý thức được những niềm vui hiện tại đều là do Liễu Nguyệt ban cho nàng, vì vậy nàng nở nụ cười, nói: “A Dã là tốt nhất.”
Tiêu Dã nghe vậy thì đôi mắt nhu hòa đi rất nhiều.
Hắn thích cô nói như vậy, rất thích.
Đến phòng ăn, Hương Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400939/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.