Trước khi khởi hành hai canh giờ.
Hiện tại đang là giờ Sửu*.
( Giờ Sửu là từ 1 giờ đến 3 giờ sáng)
Phòng Liễu Nguyệt.
“Tiểu Hồng, ngươi nhớ kĩ. Giờ thân phận của ngươi chính là nhị tiểu thư Liễu gia Liễu Nguyệt.” Liễu Nguyệt khẽ dặn dò Tiểu Hồng lần cuối trước khi đi. Mặc dù để chắc ăn cô đã đánh thuốc mê Tiêu Dã nhưng đó chỉ là liều lượng nhỏ, vì cô sợ nếu dùng nhiều hơn sẽ hại cho cơ thể. Nhỡ giờ hắn mà tỉnh dậy thì mọi chuyện coi như công cốc. Vì thế phải thật thận trọng.
Hai ngày trước cũng vì để mọi chuyện hợp tình hợp lí nên cô đã để Tiểu Hồng ở tạm trong Vân Du Các, sau đó nói với Tiêu Dã rằng bản thân cảm thấy nàng ở cùng đúng là không hợp, có mỗi A Dã hắn thôi là được rồi. Thế nên cô đã trả Tiểu Hồng về lại Vân Du Các, để Liễu Diễm Tư y quản lí nàng.
Chỉ với hai câu như vậy, Tiêu Dã hắn đã mặt mày vui vẻ, hoàn toàn tin tưởng câu nói đó của cô một cách vô điều kiện, cười như tỏa nắng vui nguyên một ngày.
Khi đó bản thân ta cảm thấy thật sự có lỗi khi đã lừa hắn.
Liễu Nguyệt nghĩ.
Nhưng mọi chuyện đã đến nước này, chẳng còn quan trọng gì nữa. Liễu Nguyệt thân ảnh di chuyển nhanh như gió ra khỏi Nhạn Uyên Các không ai hay.
Cửa phủ Liễu gia.
Liễu Diễm Tư áo đỏ diễm lệ khoác lên người chiếc áo choàng lông vũ trắng xóa đứng nhìn sắc trời tối đen, bỗng như nhìn thấy gì đó, tay y đưa ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400938/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.