Nhạn Uyên Các.
“Nhị tiểu thư! Nhị tiểu thư!”
Một ông lão trung niên vội vã bước vào. Tiêu Dã đang luyện kiếm ngoài sân thấy ông liền cản lại hỏi chuyện.
“Lão Bùi, có chuyện gì vậy?”
Lão Bùi chính là tổng quản đương sự của Liễu gia, nói dễ hiểu hơn thì ông chính là quản gia, chuyên lo những việc từ nhỏ tới lớn, từ trên xuống dưới trong nhà. Tiêu Dã hắn đôi khi có việc sẽ cần nhờ đến ông, hai người cũng vì thế mà quen biết nhau.
Ông năm nay vừa tròn sáu mươi tuổi, khi Liễu Diễm Tư đưa ông về thì đã sớm gọi ông là Lão Bùi, không biết tên thật của ông là gì, mà chính bản thân ông cũng đã dần quên mất cái tên của mình. Mái tóc ông vì lo nghĩ sớm đã hóa hoa râm, khóe mắt ông đã có những nếp nhăn do dấu hiệu của tuổi già. Trên mắt ông còn đeo một cái kính lão, lúc Tiêu Dã hắn thắc mắc thì ông đã cười giải thích: “Ta đã già rồi, mắt cũng không còn tinh như hồi xưa nữa. Phải đeo kính để nhìn rõ hơn, còn phục vụ lão gia phu nhân với tiểu thư thiếu gia nữa.”
Tiêu Dã vốn rất quý ông, mà ông lão cũng coi hắn như cháu trai của mình.
Lão Bùi kéo Tiêu Dã lại hỏi nhỏ: “A Dã, tiểu thư của cháu tâm tình hôm nay thế nào?”
“Mới sáng sớm sao ông lại hỏi chuyện này?” Hắn thắc mắc nói.
Lão Bùi lo lắng nói: “Ban nãy ngoài cửa có người phụ nữ xưng bản thân là Quách Mạn, là người quen của nhị tiểu thư. Trông bà ta như kẻ điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400921/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.