Lục Thanh Tắc phản ứng rất nhanh, nghiêng người che khuất ánh mắt Ninh Quyện rồi cúi đầu nhìn hắn, lông mày hơi nhướng lên.
Cậu nhóc này vừa mới giễu cợt y sao?
Tiểu Phúc Tử giãy dụa trong nước muốn leo lên bờ, liều mạng la hét cầu cứu, đáng tiếc vì để hoàn thành màn trình diễn hôm nay nên hắn đã xua hết thị vệ đi chỗ khác, đây lại là nơi hẻo lánh nên rất khó gọi người tới.
Mặc dù Ninh Quyện không nhìn thấy nhưng vẫn đoán được nên mở miệng nói: "Đạp xuống đi."
Tiểu thái giám hăng hái tuân lệnh.
Tiếng quẫy nước và tiếng kêu thảm thiết gần trong gang tấc khiến tâm trạng Lục Thanh Tắc hết sức phức tạp.
Ngoại trừ cảm giác hơi khó chịu thì một mặt y thấy mừng vì tiểu Hoàng đế thông minh tỉnh táo chứ không phải nhóc đáng thương mặc người ức hiếp, mặt khác lại thấy lo lắng vì hắn còn nhỏ mà đã là bánh nhân mè đen, xem ra phải đẩy nhanh kế hoạch cải tà quy chính bồi dưỡng minh quân mới được.
Thế giới quan của một đứa trẻ mười mấy tuổi đã gần hình thành hoàn chỉnh, chẳng bao lâu nữa sẽ đến giai đoạn nổi loạn.
Nhà giáo nhân dân Lục Thanh Tắc âm thầm đánh giá học sinh mới của mình.
Y cứu được tiểu Hoàng đế, lại không từ chối xử lý Tiểu Phúc Tử nên hai người họ cũng xem như đồng mưu, lòng tin của tiểu Hoàng đế ít nhiều gì cũng phải tăng lên chút ít chứ nhỉ?
Chờ xung quanh rốt cuộc yên tĩnh lại, Ninh Quyện không khách khí đẩy Lục Thanh Tắc ra, ánh mắt rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-thanh-hoa/377941/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.