Tòa nhà này của Lục Thanh Tắc được tiên hoàng ban cho sau khi đỗ Trạng Nguyên, cách hoàng thành rất gần.
Xe ngựa lộc cộc đi tới hoàng thành, Lục Thanh Tắc vốn đã có một đống nội thương nên bị xóc nảy cực kỳ thống khổ, đau dài không bằng đau ngắn, y thều thào nói: "Nhanh hơn chút nữa đi."
Trần Tiểu Đao lập tức rẽ vào đường khác.
Lục Thanh Tắc cố giữ cho ý nghĩ của mình không bị lắc bay rồi tiếp tục suy tư nội dung truyện.
Trong nguyên tác, bạo quân Ninh Quyện đối với kẻ thù cực kỳ tàn khốc, còn người trung thành với mình mặc dù không tin tưởng nhưng cũng sẽ không vô duyên vô cớ giết chết, vậy chuyện gì đã xảy ra với thái giám vớt hắn lên khỏi hồ?
Nhất định ở chỗ khác có nhắc đến.
Lục Thanh Tắc hơi hối hận vì mình đọc quá nhanh, y nhíu mày suy tư, rốt cuộc trước khi xe ngựa dừng lại sực nhớ ra một đoạn trong truyện có mấy chữ ám chỉ.
Tiểu thái giám kia tên Tiểu Phúc Tử, là người Vệ thủ phụ cài vào.
Ninh Quyện rơi xuống hồ là do Tiểu Phúc Tử đẩy!
Tim Lục Thanh Tắc lại giật thót, xe ngựa dừng lại, y là thái phó và có thẻ ngà tiến cung nên sau khi cấm quân kiểm tra thì cho y vào hoàng thành, còn Trần Tiểu Đao lại không được vào, càng không được ngồi xe ngựa trong cung.
Lục Thanh Tắc đành phải lê thân ốm yếu đi một bước thở ba hơi của mình vội vàng vào cung.
Hoạn quan nổi loạn đã bị thanh trừng sạch sẽ, hơn nữa trước khi băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-thanh-hoa/377940/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.