Ánh sáng dần nhạt bớt, Thiên Âm chậm rãi mở mắt nhìn.
Không gian bên trong vô cùng đơn giản. Năm mặt bức tường cũ kỉ đóng rêu bao quanh một khoảng không trống trãi. Ngoại trừ một thứ tỏa ánh sáng vàng nhạt đang lơ lửng ở giữa phòng ra, thì có thể nói, xung quanh không còn bất cứ một vật gì khác.
Có lẽ ánh sáng chói mắt vừa rồi, chính là do thứ kia phát ra.
Thiên Âm và Bông Bông chậm rãi tiến vào. Như cảm nhận được có người đi đến, vật kia ngày càng tỏa ra ánh sáng mạnh hơn, nhấp nháy chói mắt. Thiên Âm lại lần nữa đưa tay lên che mắt, phải qua một lúc lâu, thứ kia mới ngừng sáng chói trở lại.
Cô nghi hoặc nhìn về phía Bông Bông, liền phát hiện con nhện nào đó lúc này vẫn còn đang dơ hai chân trước lên che mặt, nhắm tịt mười hai con mắt.
– Thứ này lúc nào cũng chói mắt như vậy sao?
Thiên Âm phẩy chân đá nhẹ vào mông con Bông Bông, hỏi.
Bông Bông giật mình kêu lên oai oái: “Đại nhân, mặc dù chúng ta đều là giống cái, nhưng cũng không thể tùy tiện động vào chỗ nhạy cảm của nhau như vậy!”
Thiên Âm nghe thứ nhện kỳ dị này nói xong, lập tức không nhịn được đánh cái rùng mình, quát: “Nhạy cảm cái đầu mi, kia là cái gì?” – Vừa nói, cô vừa chỉ hướng vật thể phát sáng kia.
Bông Bông bộ dạng ủy khuất dùng hai chân giữa xoa xoa cái mông bé nhỏ, mới đưa đầu nhìn lên. Nó khịt mũi hai cái, mười hai con mắt chớp ba chớp, quạt nhẹ: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/1800781/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.