– Các cậu làm gì vậy? Sao có thể tùy tiện bắt nhốt giống cái?
Giọng nói lanh lảnh vang lên làm Lâm Thiên Âm không khỏi nhíu mày. Trước mặt cô, một cô gái nhỏ đang chống nạnh tức tối rống lên với ba tên đầu sỏ.
– Khó khăn lắm mới gặp được một giống cái, không bắt về chẳng nhẽ lại thả đi?
– NHẠMMM SƠNNN… cậu…
– Hoa Nhỏ, bình tĩnh, chỉ cần có cô ấy, thì sẽ tạm thời bảo toàn được giống cái trong tộc. Chúng ta cũng có thể có thêm thời gian nghĩ cách. Chúng tôi cũng chỉ là muốn tốt cho các em mà thôi.
– Liệm Khiết, thật không ngờ ngay cả anh cũng… sao anh có thể…
Cô gái run run chỉ tay vào Liệm Khiết, hai mắt mở lớn như không thể tin.
Thiên Âm lúc này đã tỉnh. Phát hiện bản thân bị nhốt trong một cái lồng củi, các nút chốt đều được bện từ dây thừng chắc chắn.
Liệm Khiết không nói gì, mỉm cười nắm lấy tay nhỏ đang chỉ trước mặt, đưa đến bên miệng liếm một cái. Hoa Nhỏ cảm giác như cả người bị điện giật, lập tức đỏ mặt rụt tay về. Nhưng Liệm Khiết lại tăng thêm lực, trực tiếp kéo cô vào lòng: “Hoa Nhỏ, chỉ lần này thôi, ta là vì muốn bảo vệ em.”
Khí thế hung hăng lúc nảy đã hoàn toàn biến mất. Cô xấu hổ đỏ mặt, vừa muốn nói gì đó thì đã thấy Thiên Âm trong lồng đang chống cằm mỉm cười nhìn một màn này.
Không biết tại sao cô lại đột nhiên có chút chột dạ lập tức dảy ra khỏi người Liệm Khiết. Liệm Khiết cảm giác bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/1800773/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.