Sau khi Bạch Phong rời khỏi ba ngày, trong tộc nhanh chóng lưu truyền một tin tức: "Giống cái Lai Hinh bị Tà Thần chiếm thân, không quá mấy ngày, nhất định sẽ mang đến tai ương cho tộc!"
Lai Hinh biết được việc này cũng là vào một buổi sáng đẹp trời, Bốn Béo hớt hải chạy đến báo tin, vì quá vội vàng mà đạp hỏng thanh chắn cửa nhà cô.
Bốn Béo vừa ôm cô, vừa nước mắt nước mũi tèm lem rống lớn: "Hu Hu, Lai Hinh à, cô đừng chết mà, phải làm sao đây, Hu Hu!"
Trên đầu Lai Hinh lập tức chảy xuống ba vạch đen, mới sáng sớm đã chạy đến rủa cô chết, con Gấu này có bệnh à?
Lai Hinh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì bên ngoài đã xông đến hai giống đực lớn, không nói không rằng, trực tiếp xách tay cô lôi đi.
Lai Hinh bị lôi đến trước một tảng đá lớn, nếu cô nhớ không lầm thì đây là nơi linh thiêng mà tộc thú tôn thờ, chỉ mở ra khi có việc quan trọng.
Mọi người đã sớm tập trung đầy đủ, ai nấy đều xì xào bàn tán, nhìn cô với ánh mắt kiêng dè. Đám Sao Đêm cũng đến đầy đủ, Bốn Béo vẫn không thôi ở bên cạnh khóc lớn.
Lão Công Đa và một vài người đứng tuổi từ sau tảng đá đi ra, Tô Nhiên Linh cũng đi theo bên cạnh. Lai Hinh híp mắt, trong lòng chợt dâng lên một dự cảm không lành.
Lão Công Đa giơ một tay lên, xung quanh lập tức im bặt. Đưa mắt nhìn giống cái đang đứng trước mặt, lão không nhịn được có chút tiếc nuối.
Trái với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/1800761/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.