Diệp Lục giận dữ một mồm ăn tươi nuốt sống con cá đang bám trên chân, rồi chạy lại nhìn xem Lai Hinh:
- Giống cái, em không sao chứ?
Mông bị té đau làm Lai Hinh khó có thể đứng thẳng, cô ôm mông trừng mắt nhìn Diệp Lục: "Anh thử té dập mông từ độ cao gần hai mét xuống xem có sao hay không?"
Diệp Lục ngẩm nghĩ một lát rồi gật gật đầu: "Ừm, quả thật là không sao cả."
Nói, liền quay lưng chạy lại xem đám Bạch Phong và Cự Phách. Lai Hinh khóc không ra nước mắt.
Quên mất con cọp này cũng vừa bị té, có điều là mông nó có bọc đệm, còn của cô thì không.
Jenny đỡ Lai Hinh còn đang ấm ức đến gốc cây gần đó cho cô dựa vào, rồi cũng nhanh chóng chạy ra phụ giúp đám người.
Đám hổ vừa đến cũng chỉ có năm con, không biết lôi từ đâu ra sáu cái vại đá lớn, chia thành hai người một cái, đang đi dọc bờ sông nhặt cá.
Bên kia sông liên tục truyền đến những tiếng rầm rú, tranh đoạt đến mức đầu rơi máu chảy, có con còn không cẩn thận bị đánh rớt vào sông làm mồi cho cá.
Bên này lại là một đám thanh niên trai tráng cao hơn hai mét ( trừ Nhanh Nhảu ) thong dong nhặt cá bỏ vại.
Nhanh Nhảu tức giậm chân: Có cần lúc nào cũng phải nhấn mạnh đến ta không hả!
Lai Hinh vui vẻ đứng một bên ngắm cảnh, thi thoảng lại đưa tay gãi gãi sóng mũi có chút nóng. Không thể không nóng, vì sao à?
Đứng nhìn một đám nam nhân thân trần chỉ quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/155850/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.