Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Sáng sớm hôm sau, Dương Quý Minh và Thượng Gia Ngôn thu dọn đồ đạc, lên xe ngựa đi tới Võ Mục Hầu phủ.
Thượng Gia Ngôn vào viện chính trước, thân thiết hỏi thăm đại phu nhân: “Hôm qua con nghe Quý Minh nói về tình trạng của mẫu thân, trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng giờ cơ thể con nặng nề, không tiện hầu hạ bên cạnh người nên sáng nay mới bảo Quý Minh đưa con về thăm hỏi.”
Đại phu nhân mở to mắt nhìn y, không chớp dù là một cái, cứ nhìn chằm chằm như vậy.
Thượng Gia Ngôn không bận tâm gì, nói: “Giờ mẫu thân như vậy, tất cả mọi người đều sẽ gặp khó khăn. Con tới Phúc Hỉ đường vấn an lão thái quân rồi sẽ quay lại với mẫu thân.”
Đám nha hoàn Hồng Diệp vội vàng đưa bọn họ ra ngoài, phục vụ tận tình chu đáo.
Sau khi rời khỏi viện chính, Thượng Gia Ngôn nhỏ giọng hỏi Dương Quý Minh: “Sao không nhìn thấy Lưu ma ma?”
“Hôm qua ta lệnh nhốt bà ấy trong phòng củi. Bà già đó đã giúp đại phu nhân làm không ít chuyện xấu xa. Cứ để bà ta chịu khổ chút đi, lát nữa, khi chuẩn bị ra về ta sẽ cho thả người.”
“Ngươi đấy.”
Một lát sau, bọn họ thấy Khương Thư Viện đi từ Phúc Hỉ đường tới.
“Đại tẩu.”
“Tam đệ và đệ muội đấy à.” Vẻ mặt Khương Thư Viện hơi hoảng hốt.
Thượng Gia Ngôn quan tâm hỏi: “Đại tẩu, ngươi có khỏe không?”
“Ta vẫn ổn, các ngươi từ viện chính tới đây à?”
“Đúng vậy, chúng ta mới đi thăm mẫu thân.”
Gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872230/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.