Cước bộ cô có chút nặng nề đi vào trong phòng, trên giường mỗ, Nhược Vân toàn thân đầy máu nằm ở chỗ đó, con mắt hơi híp lại, vẻ mặt mệt mỏi nhìn về phía trên trần nhà.
“Nhược Vân.”
Cô nhẹ nhàng gọi tên cô ta.
Chậm rãi mở mắt ra, trên mặt Nhược Vân đầy nước mắt cùng mồ hôi trộn lẫn với nhau, đôi môi tái nhợt trông thật dọa người.
“Tịch Tịch, Cám. . . . . . Cám ơn cô cứu tôi. . . . . . Tôi. . . . . . Tôi chỉ sợ không được. . . . . . Cầu. . . . . . Cầu xin cô nói với bác sĩ giữ đứa bé lại. . . . . .”
Nhược Vân nói, hô hấp có chút khó khăn .
“Sẽ không có việc gì đâu, Nhược Vân, cô sẽ tốt thôi, cô còn phải chăm sóc đứa bé nữa mà.”
Khóe miệng Liền Tịch Tịch có chút run rẩy, cô bắt lấy hai tay Nhược Vân, mặc kệ trước kia cô cùng Nhược Vân có bao nhiêu hiềm khích, làm một người mẹ, Nhược Vân thật làm cho cô cảm động .
“Nghe. . . . . . Hãy nghe tôi nói. . . . . . Vạn nhất, vạn nhất tôi ở trên giường mỗ. . . . . . Vẫn. . . . . . Vẫn chưa tỉnh lại . . . . . . Hi. . . . . . Hi vọng cô có thể đem. . . . . . Đem đứa bé cho Trương Tuấn. . . . . . Tôi. . . . . . Ta biết cô rất thiện lương. . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot-kieu-the-bung-hac-lao-cong-that-dang-so/3253574/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.