Có tổng cộng ba ngày trước và sau ngày kỷ niệm, sau đó trường học khai giảng lại, công ty xí nghiệp cũng mở cửa.
Cơn mưa kéo dài cũng đã tạnh, hơn phân nửa lãnh thổ Trung Quốc đón chào ánh mặt trời ấm áp.
Nghĩa trang cũng mới sửa sang lại, bắt đầu mở cửa đón người viếng, Văn Tranh dắt Bắc Tư Ninh đến nơi ba mẹ mình yên nghỉ để thăm hai người.
Anh không mang hoa từ nhà, đến tận chân núi rồi mới mua hai bó cúc trắng. Mặt trời treo trên cao, anh lại mua thêm hai chiếc nón lưỡi trai, một cho mình một cho Bắc Tư Ninh.
Văn Tranh đã từng đến nghĩa trang này tổng cộng ba lần.
Lần đầu là khi ba mẹ anh mới qua đời không lâu, anh ngây ngốc được một đám người dẫn đến đây. Lần thứ hai là khi nhà bị cháy, anh khóc nức nở bắt cảnh sát chạy thâu đêm để chở anh đến đây, xong còn đòi ở đây luôn không về.
Lần thứ ba là ba năm trước, khi mới trở về Dung thành, cũng giống như hôm nay, mua một bó hoa đặt trước bia mộ, sau đó ngây người mười phút thì rời khỏi.
Hai người chậm chạp leo núi, Văn Tranh giới thiệu cho Bắc Tư Ninh đang im lặng đứng sau lưng mình: “Ba em tên Văn Thiên Hà, mẹ em tên Lưu Tử Dạ, bọn họ quen nhau trong bộ chiến đấu đặc biệt.”
“Bà Lưu nói ba em nhất kiến chung tình với mình, theo đuổi điên cuồng mới được nhưng ba em lại ngầm bảo em là bà Lưu đã ưng ba lâu rồi, ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-meo-xong-toi-di-len-dinh-cao-doi-nguoi/1895013/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.