Sáng nay Lưu dậy sớm vì tối qua chàng không ngủ trong phòng nuôi Ma Ngải nữa. Vừa mở cửa định ra sân hít thở chút không khí ban mai, Lưu đã thấy Thơm ngồi ở hàng hiên. Chàng ngạc nhiên hỏi:
"Ủa, Em tới đây hồi nào vậy. Sao tới sớln thế?"
Thơm mỉm cười.
"Em quen dậy sớm rồi. Con nhà lao động mà anh, ngủ nướng làm sao được."
Lưu lại gần Thơm, ngồi bên cạnh nàng.
"Hôm nay em tính làm gì?"
Thơm nhìn Lưu như dò hỏi.
"Anh muốn em làm gì?"
Lưu nhìn vô mắt Thơm tủm tỉm cười. Nàng hiểu ngay chàng muốn gì, cúi đầu e thẹn. Lưu nói lảng qua chuyện khác:
"Hôm qua về nhà ba má em có nói gì không?"
"Dạ, ba má em mừng lắm. Cả nhà đều trông cậy nơi sự giúp đỡ của anh."
Lưu mĩm cười:
"Em nhắm anh làm được cái gì đây?"
Thơm thực thà:
"Gia đình em đang cần một ít vốn."
"Em đòi có hai chục đô la một tháng thì vốn liếng gì?"
"Nếu em làm được hai tháng cũngđủ tiền muatủ thuốc lá ngồi ngoài chợ bán rồi. Còn ít hơn chút nữa eũng có thể mua mía ghim hay hột vịt lộn cho mấy đứa em kiếm thêm được chứ."
"Em có mấy đứa em?"
"Dạ tám đứa."
"Trai hay gái?"
"Dạ, năm trai ba gái?"
"Em lứn nhất nhà à?"
"Dạ"
"Còn đứa kếbao nhiêu tuổi?"
"ThằngBò hai chục. Con Cam mười sáu. Mấy đứa khác còn nhỏ lắm."
"Tại sao thằng Bò không phải đi nghĩa vụ quân sự."
"Dạ, nó có đi nên mới bị cụt một tay đó anh."
"Tội nghiệp. Còn đứa nhỏ nhất bao nhiêu?"
"Hai tuổi."
"Tụi em có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-ma-ngai/261590/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.