Bà chạy lại, vồ lấy tay cô.
\- Mỹ Lệ, có đúng là cháu không?
Cô sững sờ giương mắt nhìn người trước mặt, cô ngạc nhiên đến nỗi miệng cứng đơ không phát thành tiếng, mới mấy ngày không gặp mà bác ấy gầy đi hẳn hai má hóp vào khiến cô xúyt chút nữa là không nhận ra.
Lấy lại bình tĩnh, cô gặng hỏi.
\- Bác Diệp sao bác lại ở đây?
Lúc này bà Diệp không khống chế được cảm xúc mà cổ họng nghẹn lại nước mắt dàn dụa.
\- Mỹ Lệ, cầu xin cháu, bác cầu xin cháu hãy cứu con trai bác.
Nghe đến Diệp Thần cô đứng phắt dậy lo lắng.
\- Diệp Thần anh ấy bị sao ạ.
\- Nó...hức...hức....nó bị tai nạn.
Nhưng cô nghĩ lại, bây giờ chuyện đó không còn liên quan đến cô nữa bên cạnh anh ấy đã có Tô Hân, còn cần cô thêm làm gì, muốn cô bị sỉ nhục đến mức độ nào nữa.
\- Bác Diệp, anh ấy bị tai nạn tại sao bác lại ở đây bây giờ đáng lẽ bác phải ở bệnh viện chăm sóc anh ấy mới phải chứ, bên cạnh anh ấy còn có Tô Hân, ngay từ đầu là bác một mực muốn đuổi cháu đi thật xa, bây giờ bác đang làm gì vậy?
Từng lời cô nói ra khiến bà Diệp không thể một lời chối cãi, việc bà muốn đuổi cô đi là sự thật, việc bà gán ghép Tô Hân cho Diệp Thần là sự thật, nhưng bây giờ bà không biết làm gì hơn, Mỹ Lệ là tia hy vọng sống cuối cùng của con trai bà.
Bà quỳ rạp xuống, hai tay liên tục tát mạnh vào mặt.
\- Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/1843763/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.