Bà Diệp ngồi thẫn thờ nhìn đứa con trai yêu quý của mình nằm bất động trên giường, chỉ có nhịp tim là vẫn đều đều nhảy từng nhịp trên màn hình máy đo.
Sống mà như chết, tim bà quặn thắt lại, bà ước gì thời gian có thể quay trở lại để bà có thể sửa chữa lỗi lầm, chỉ cần con trai bà tỉnh dậy, cho dù phải tổn thọ mười năm hai mươi năm bà cũng can tâm tình nguyện.
Nhưng giờ thì sao, sự việc đã không thể vãn hồi, bây giờ cho dù có rước mười Mỹ Lệ vào cửa bà cũng nguyện ý, chỉ cần con trai bà tỉnh dậy, những thứ tranh chấp, những điều tiếng đều không còn quan trọng nữa.
Sau khi đưa ra quyết định, bà trở về nhà, gom tiền, còn một tia hy vọng cuối cùng bà cũng phải thử, dù cho có phải quỳ xuống bà cũng cam lòng.
Bà đặt vé máy bay sớm nhất sang Hàn Quốc, nơi mà bà đã vô tình đẩy một cô gái yếu đuối mặc kệ sống chết không quan tâm, bà hoàn toàn chuẩn bị tâm lí cho tình huống xấu nhất đó chính là sự sỉ nhục.
Sau thời gian dài ngồi máy bay, bà xuống sân bay Deagu không do dự liền vẫy xe taxi đi đến nhà bạn cũ, là người đã đồng ý giúp bà cho Mỹ Lệ thuê một phòng.
Nhưng khi đến nơi thì bà chỉ nhận lại cái lắc đầu của chủ nhà, Mỹ Lệ đã sớm không còn ở đó sau một năm đúng là con bé đã lập gia đình, hiện tại bà không thể tìm ra địa chỉ của cô.
Nhưng con trai bà mỗi giờ phút trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/1843762/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.