Cô nấu xong nồi nước dùng rồi đem ra chỉ có hai người với nồi lẩu to chà bá, mùi thơm bốc lên nghi ngút bụng cồn cào cơn đói.
Cô cho thức ăn vào nồi, nước sôi lên sùng sục, cô nhúng một gói mỳ vào ăn cho đỡ đói chỉ cho một thìa nước vào miệng thôi đã không kìm chế được mà húp lấy húp để, cứ như bị đói mấy ngày liền, Dong Hyun vừa ăn vừa húp sùm mỳ ngon lành.
Đến khi trong bát không còn một chút nước dùng nào bụng cô no căng, cô ngồi ngửa ra sau ghế thở mạnh ra mãn nguyện, bây giờ cô mới cảm nhận được rằng mình đang sống.
Dong Hyun ăn xong đứng dậy rửa chén, phải nói anh ấy rất chu đáo, có lẽ là do sống tự lập nên hành động gọn gàng biết nhìn trước sau.
Vài tuần trôi qua, cô đã bắt đầu quen với cuộc sống lạ lẫm nơi đây, một phần cũng là nhờ sự giúp đỡ nhiệt tình của anh chàng hàng xóm tốt bụng, Dong Hyun còn giới thiệu cho cô một công việc phiên dịch tiếng Anh - Hàn, tuy từ vựng tiếng Hàn của cô còn ít ỏi vẫn phải nhờ Dong Hyun dạy thêm, nhưng kiếm thêm thu nhập cuộc sống cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Mấy ngày trước trong lúc cô đi đổ rác có thấy Dong Hyun đang ôm một người con trai, ban đầu cô cứ nghĩ họ là anh em hay bạn bè gì đó.
Nhưng hành động của anh ta càng ngày càng lạ lùng, có lúc cô còn nhìn thấy hai người nắm tay rất thân mật, trong lòng cô không khỏi hiếu kì.
Nhưng đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/150404/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.