“Ân… thoái mái lắm.”
“Đừng, ấn nhẹ thôi.”
“Đừng dùng sức như vậy.”
Trong chính điện Thanh Dung viện truyền ra âm thanh kỳ quái. Bên ngoài chim tước líu ríu, thẹn thùng nhìn vào trong.
Tần Sở Minh nghiêng người dựa vào bàn, cô dâu nhỏ Đào Nguyệt An đang cẩn thận giúp hắn bóp vai, sợ mình làm mạnh quá hay nhẹ quá chọc cho vị đại gia này không vui.
“Dịch qua bên cạnh đi, đúng, bóp nơi này mạnh một chút.” Hắn ngồi một bên ra lệnh, kéo tay Đào Nguyệt An để lên.
“Điện hạ, như vậy được không?” từ sau khi vào Đào phủ, Đào Nguyệt Ankhông phải làm việc cực nhọc, tay lại mềm mại, sau một lúc liền điềuchỉnh được độ mạnh, nhẹ, Tần Sở Minh hết sức thoải mái nên hắn thật caohứng. Chỉ có Tôn Thư, Tôn Hổ biết rõ, chỉ cần thế tử cao hứng, cười lộra hai cái rang khểnh nếu không thì phải lập tức vắt chân lên cổ mà chạy trốn. Nếu không thì thảm.
Lúc này hắn đang hưng trí bừng bừng hỏi Đào Nguyệt An, “Ngươi là người ở cung nào? Một lát nữa ta sai người đi qua nói với chủ tử nguoi để chongươi sang đây.”
Như một tia sét đánh ầm xuống, Đào Nguyệt An hai tay đang ấn trên vaihắn run lên, dưới chân như nhũn ra, suýt nữa té xuống. Nàng ấp úng thậtlâu, tiểu Sở vương nhịn không được cầm lấy tay nàng chuyển đi, “Dùng lực nhấn, mạnh lên một chút.”
“Tên ngươi.” Tần Sở Minh nắm bàn tay nhỏ bé không muốn buông. Vấn cầmtrong lòng bàn tay vuốt vuốt, tay mềm mại, trắng noãn không giống nhưtay của người từng làm việc nặng, “Ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-heo-trong-hau-cung/188506/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.