Trịnh Tông anh đi rồi, Đào Nguyệt An càng lâm vào hoàn cảnh hoảng loạn.
Những điều Tần Sở Minh nói sáng nay, tám phần là giả, rốt cuộc hắn muốn làm gì? Đào Nguyệt An không tự chủ đưa tay chạm lên môi nóng bỏng nóng,trên đó vẫn lưu lại cảm giác nòng bỏng.
Nương nói qua, Tần Sở Minh thường cùng cha đối nghịch. Hay là bởi vì hôm qua, bệ hạ đồng ý hôn sự nàng và thái tử, Tần Sở Minh vì muốn gây them phiền toái cho cha nên mới cố ý đối với nàng dây dưa không ngớt, ý đồ đem chuện này khuấy tung lên?
Nếu là như vậy, sau này nàng không nên lén cùng hắn ở chung, nếu hắn làm hỏng trong sạch của mình, nàng liền bị dìm heo lồng ném xuống sông. Đào Nguyệt An nghĩ đến liền run lẩy bẩy. Nhưng nếu khôngđi, Tần Sở Minh đang giữ ngọc bội tượng trưng thân phận của nàng, muốn giá họa, quả thực dễ dàng.
Đào Nguyệt An chưa từng sợ như vậy, ôm đầu gối ngồi ở trên giường, đầu vùi làm ổ giữa hai đầu gối, cuộn tròn. Nàng nói chuyện này với cha, để cha tìm cách, nhưng chẳng may cha hỏi, ngọc bội bên người như thế nào bị Tần sở minh lấy đi, nàng nên giải thích như thế nào.
Mải suy nghĩ, chẳng mấy chốc đã đến thời gian ước định. Sau khi rửa mặt chải đầu, nàng đuổi Thúy Lan, Thuý Trúc về phòng ngủ. Gió đêm lạnh lẽo, Đào Nguyệt An buộc chính mình phải bình tĩnh, quyết định trước tiên ứng phó Tần Sở Minh, lừa hắn trả ngọc bội cho mình, sau đó nàng hướng về phía Ảnh Đức cung ở, thẳng đến ra ngoài cung trước. Đào Nguyệt An đứng dậy đi đến tủ quần áo, suy nghĩ khoác lên kiện xiêm y, bên hông bỗng nhiên căng thẳng.
"A..." Che miệng Đào Nguyệt An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-heo-trong-hau-cung/1467638/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.