Tia nắng ban mai xuyênthấu qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng chiếu vào bên trong nhà, sáng sớm ở nơi nàyyên tĩnh mà nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng xem ra trên giường lớn KingSize cũngkhông an bình lắm, hai thân ảnh trần truồng đang dây dưa gắt gao.
Giang Dĩ Thành cuối cùngchạy nước rút để cho mình buông thả ở trong cơ thể cô, ôm thân thể của cô màthở hổn hển, giọng nói hơi lộ ra khàn khàn khêu gợi.
"Anh sẽ kêu chút đồăn, em đừng ngồi dậy."
"Ừ." Mạnh Giainhắm mắt lại đáp ứng, vốn là mệt mỏi lại bị anh giày vò một lúc, thì càng khôngcòn sức lực.
"Thời gian đi NhậtBản dời lại mấy ngày đi."
"Cái gì?"
"Anh đi cùngem."
Mạnh Giai đưa tay xoa bópmi tâm (ấn đường),đẩy anh ra, rồi kéo mềm qua. "Xem náo nhiệt hả, khôngmuốn."
Giang Dĩ Thành lập tứcdính lên, dán vào vành tai của cô nhẹ giọng nói: "Coi như là du lịch kết hôntrước, phong cảnh núi Phú Sĩ rất tuyệt."
Cô không hề nghĩ ngợi màtrực tiếp đá anh văng ra, rất kiên định nói: "Em tạm thời chưa muốn kếthôn."
"Em còn có ýkhác?"
"Em muốn có nhiều ýtưởng."
"Tiểu Giai, anhnghiêm túc."
Mạnh Giai trầm mặc mộthồi, mới nói: "Giang Dĩ Thành, em vẫn chưa nghĩ tới." Cô luôn cảmthấy rằng hôn nhân thật sự làm cho người ta sợ hãi, đầu năm nay những chuyệnnày thay đổi quá nhiều, chính là tình yêu tốt đẹp chỉ có thể tìm trong chuyệnxưa, nghĩ rằng chính là một loại bi ai.
Nghĩ đến người mẹ đã quađời, thì lòng của cô càng nặng nề. Chẳng phải ba cũng đã từng kiên định yêu duynhất, nhưng mà lúc mẹ cô bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-tho-tieu-thu/30209/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.