Một chiếc xe màu đen từphía trước chạy qua, cô không chú ý, chỉ giương mắt nhìn toà cao ốc thương mạicách đó không xa.
Xe màu đen cũng từ từ luilại, sau đó dừng lại ở trước mặt cô, cửa sổ xe từ từ hạ xuống, một giọng đànông trong trẻo truyền tới.
"Mạnh Giai."
Cô sợ hết hồn, ánh mắtnhìn vào trong xe.
"Quả nhiên làem."
Cửa xe mở ra, một đôigiày da đặt chế thủ công của Italy kẻ trước người sau hạ xuống đất, sau đó mộtngười đàn ông dáng người thon dài đứng ở trước cửa xe.
Đó là một khuôn mặt hỗnhuyết, tuấn tú và mị hoặc, lộ ra mấy phần quý khí, một đôi mắt màu xanh biểngiống như phản chiếu lại hai đầm nứơc xanh thẳm.
Lúc này cặp mắt kia đangnhìn chằm chằm Mạnh Giai không chớp mắt, cô hơi mờ mịt, mang theo hoang mang màquan sát anh ta.
"Tiên sinh, ngàibiết tôi sao?" Rõ ràng cô chưa từng gặp qua anh ta nha, sao bộ dáng củaanh ta có vẻ như biết cô?
Người nọ mỉm cười,"Tôi biết em là được."
Đây là đáp án quỷ quái gìvậy?
Nhìn thấy cô hơi nhếchmôi, sắc mặt trầm xuống, người đàn ông khẽ mỉm cười với cô, "Tôi là bạncủa anh em Lý Tế Hoa, tôi tên là Hoắc Thanh Lam."
"Xin lỗi, tôi chưatừng nghe anh trai nói qua." Tôi đách cần biết anh là ai, chuyện đó liênquan gì tới tôi.
"Không sao, bây giờthì chúng ta coi như đã biết."
Cô hơi buồn cười, lạikhông muốn làm anh ta bẽ mặt, dù sao cũng không hiểu quan hệ của anh trai vớianh ta là như thế nào, bạn bè là từ rất chung chung, dễ thân nhưng sơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-tho-tieu-thu/30206/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.