Học quân sự tiến hành gần một tuần, đến lúc luyện tập đi đều bước thì Cố Lãng –đã lâu không xuất hiện – rốt cuộc cũng lộ diện, mà mục đích lần này của anh --- --------chính là lựa chọn ‘đội quân danh dự’.
Đối với loại cường độ huấn luyện lớn hơn so với học sinh bình thường, là gương mặt tiêu biểu đứng trong đội ngũ hàng đầu, từ trước đến giờ Mạch Thu đều xin miễn bàn vì năng lực có hạn. Có điều, khi Cố Lãng đi tới đội ngũ hình vuông của bọn cô, ánh mắt nhìn về phía cô thì dự cảm xấu liền dâng lên trong lòng.
Quả nhiên, Cố Lãng nhìn xuống danh sách trong tay vị huấn luyện viên trẻ trung, gọi một tiếng: "Mạch Thu!"
Mạch Thu liếc mắt xem thường: mẹ nó, cũng chẳng phải không quen biết chị đây, còn giả vờ nhìn danh sách làm gì, giả vờ cọng lông ấy!
Cho dù Mạch Thu cực kỳ coi thường kẻ mặt người dạ thú nào đó nhưng vẫn trả lời một cách dõng dạc: "Có!"
"Bước ra khỏi hàng!"
"Rõ!"
Sau đó, Mạch Thu cùng mấy người khác bị Cố Lãng dẫn đi dưới ánh mắt hâm mộ của đám nữ sinh.
Hai câu nói . . . . đã trở thành tiền đề cho cuộc sống đau thương sau này của Mạch Thu. Ai có thể nói cho cô biết tại sao Cố Lãng lại một mình huấn luyện các cô không? Không phải anh là lãnh đạo ư, lãnh đạo đó nha, ở bên cạnh chắp tay sau lưng xem là được rồi, tới đây coi náo nhiệt gì chứ. . . .
oooooo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-ke-hoach-tro-thanh-quan-tau/1923220/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.