(*là tên người ta đặt cho một đoạn văn trong sách Trang tử của Trung Quốc. Đoạn văn này rất nổi tiếng, nó đã trở thành một điển tích thường dùng trong văn chương xưa ở Trung Quốc và Việt Nam. Có lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn, mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết phải mình là Chu nằm mộng thấy hóa bướm hay là bướm mộng thấy hóa Chu. Trang Chu với bướm tất có chỗ khác nhau. Cái đó gọi là "vật hoá" – trích nguồn Wikipedia)
Mạch Thu thẫn thờ đi vào phòng tắm, hai tay chống lên bồn rửa mặt, hít thật sâu, sau đó ngẩng đầu lên.
Hiện lên trong gương là dáng vẻ bình thường trong quá khứ: tóc tai rối bù, hai mắt thâm quầng vì thức đêm thường xuyên, môi khô khốc, hơn nữa sắc mặt còn tái nhợt. Rất lâu trước đây, cô đã từng duy trì hình tượng này!
Mạch Thu xụ môi, véo phần thịt trên mặt mình. Sau khi kéo ra một nụ cười khó coi, cô liền từ bỏ cầm đồ lên đánh răng rửa mặt. Cô tiến hành các trình tự trong tình trạng vô cảm.
Cô cứ ngây ngẩn vượt qua một ngày, bài tập cũng chỉ hoàn thành một nửa. Xem ra đêm nay phải thức đêm để đẩy nhanh tốc độ rồi.
Mạch Thu chẳng có chút tâm trạng nào, sau lần thứ N mất hồn, cô gập laptop lại, ngã người xuống giường.
Thật sự đã trở lại ư? Cỏ vẻ đúng như vậy! Mạch Thu mệt mỏi cười khổ mấy tiếng. Cô thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-ke-hoach-tro-thanh-quan-tau/1923187/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.