*Hai giờ trước* 
- Cái gì? Lão đại, ngươi không thể bỏ mặc ta ở lại đây a, ta rất hữu dụng ngươi biết không hả, ngươi đi một mình ai sẽ lo yểm trợ cho ngươi? 
Tên mập cật lực níu lấy tay áo Đường Viễn mà phản đối, thế nhưng lần này tình thế đã hoàn toàn khác. Đường Viễn chỉ muốn tới Học viện Lâm gia một mình. Hắn lạnh lùng nói: 
- Lần hành động này vô cùng nguy hiểm, ta cũng không thể phân thân để bảo vệ ngươi mãi được. Chớ có cãi, ngươi định nói rằng có thể tự bảo vệ mình sao? Buồn cười. Khi ngươi gặp nguy hiểm thì liền chạy tới cầu cứu ai đầu tiên? Còn không phải là ta sao? 
Tiểu Cương nghe vậy sắc mặt liền giống như một quả bóng xì hơi, chán nản gật gật đầu, sau đó lại thấy Đường Viễn vỗ vai hắn nói: 
- Ta nói như vậy không phải là nói ngươi vô dụng, mà là mỗi người có một điểm mạnh riêng, ví dụ như khả năng lái xe của ngươi khiến ta cảm thấy vô cùng thưởng thức. Bởi vậy lần này ta có một việc muốn nhờ ngươi. Chiếc xe cứu thương ở dưới sảnh ngươi có nhìn thấy chứ? 
- Đương nhiên là có. Ý ngươi là? 
- Đúng, ta cần ngươi tìm cách khởi động được nó, sau đó đưa hai cha con bác sĩ Lạc trở về thành phố W. 
Nghe vậy, Tiểu Cương hơi do dự một chút rồi nói: 
- Vậy còn ngươi thì sao? 
Đường Viễn mỉm cười đầy tự tin: 
- Chẳng phải ngươi từng nói ta là tên quái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995551/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.