Đường Viễn từ từ tiến vào, trên tay là thanh kiếm vẫn còn đọng vết máu, trông hắn lúc này chẳng khác gì một tên sát thần tới từ Địa ngục. Đám người Lâm gia sợ hãi lui hết về một góc, không kẻ nào dám mở miệng đáp lại.
- Lũ thỏ đế các ngươi bị câm hết rồi hay sao? Ta hỏi ai là Diệp San San!
Lúc này trong đám đông có một lão giả bước ra khẽ run giọng đáp:
- Vị... vị tiểu huynh đệ này, ta là Lâm Kình, viện trưởng của Lâm gia học viện. Chẳng hay ngươi muốn tìm con bé làm gì, dù sao nó cũng là học sinh của chúng ta, thân là lão sư cần phải bảo đảm an toàn của học trò a!
Lập tức trong đám đông có người hô lên:
- Viện trưởng, người việc gì phải bảo vệ cho nó? Cứ giao người ra đi, dù sao cũng đã sớm ngứa mắt...
- Đúng đúng, mau để hắn giết con bé đó đi!
...
Lâm Kình giận tái mặt quát lớn:
- Câm miệng! Các ngươi quên lời dặn của Nhị thiếu gia cùng các trưởng lão rồi hay sao? Mạng sống của nó vẫn còn hữu dụng đối với Lâm gia ta, tuyệt đối không thể để rơi vào tay người khác...
"Xoẹt"
Viện trưởng chưa kịp nói dứt câu, một nhát kiếm sắc bén đã lia qua cổ hắn, máu bắn tung toé khắp nơi. Giọng nói lạnh nhạt của Đường Viễn lại vang lên:
- Hôm nay bản thiếu gia không vui tính lắm đâu. Ta sớm đã muốn diệt sạch lũ cặn bã các ngươi rồi, thế nên đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995549/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.