- Đường Viễn ca ca!!!
Ninh Tiểu Bảo được các đệ tử khác dìu tới sàn thi đấu, còn chưa kịp tới nơi đã cất giọng gọi lớn. Đi bên cạnh hắn chính là Tiểu Vũ. Nàng khẽ gắt lên:
- Đang bị thương nặng thì đi chậm thôi\, hắn không có chạy mất đâu!
- Tỷ còn nói ta? Vừa rồi là ai chạy tới đây trước tiên...A! Ta biết rồi\, nghe lời tỷ là được chứ gì!
Tiểu Bảo vốn còn muốn cãi lại, thế nhưng chỉ một ánh mắt sắc như dao của Tiểu Vũ liền chặn được miệng hắn.
Đường Viễn cũng không để bọn họ phải chờ lâu, tự mình ôm theo San San nhảy xuống đài. Trận chiến vừa rồi đã tiêu hao khá nhiều sức lực của hắn, vì thế điều cần nhất bây giờ là nạp lại năng lượng chứ không phải ở đây lắng nghe những lời tán tụng.
- Tên tiểu tử ngươi nghe lời tỷ tỷ một chút đi. Nếu trước kia ngươi chăm chỉ luyện tập một chút thì hôm nay cũng đâu bị đánh đến thành bộ dạng như thế này?
Đường Viễn mặc dù có chút buồn cười nhưng vẫn cố gắng làm ra vẻ nghiêm khắc mà nhắc nhở tên nhóc ham chơi này một chút.
Tiểu Bảo nghe vậy liền ỉu xìu:
- Đâu phải ai cũng có thể mạnh được tới mức dọa người như huynh đâu chứ! Uổng công vừa rồi tỷ tỷ còn lo lắng đến suýt khóc nha. Rõ ràng là huynh thi đấu còn chưa bung hết sức mà...
Tiểu Vũ nghe được câu trước còn bình thản, đến câu sau liền mặt đỏ tới tận mang tai, ấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995468/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.