Ninh Tiểu Vũ lặng yên nhìn theo hai người rời đi, tâm tình phức tạp ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi. Đợi đến khi bóng dáng Đường Viễn đã khuất sau cánh cửa đấu trường, nàng mới khẽ lắc đầu thở dài.
"Hắn vẫn luôn là như vậy"
- Ninh sư tỷ!
Ninh Tiểu Vũ còn đang đăm chiêu, đột nhiên một giọng nói trong trẻo làm cắt ngang suy nghĩ của nàng. Lúc này từ phía khán đài có một tiểu cô nương chen chúc chui ra từ đám đông, hớt hải chạy lại thở hổn hển nói:
- Ninh sư tỷ\, người vừa rồi hắn...Hắn đi rồi sao?
- Linh Nhi\, muội làm gì mà gấp gáp như vậy?
Nhìn thấy cô bé này, tâm tình phức tạp của Tiểu Vũ lại tạm thời được lắng xuống. Khuôn mặt lập tức trở về với dáng vẻ nghiêm nghị thường thấy.
- Vừa rồi muội trốn đi đâu? Không phải ta đã nói là phải giữ nguyên chỗ ngồi sao? Nơi này đâu phải là chỗ để cho một tân đệ tử như muội chạy lung tung như vậy?
- A...Muội...Chỉ là muội không muốn thấy cảnh Huyết Tổ của chúng ta bị đánh bại nên mới định ra ngoài trước...
Tiểu cô nương thành thật cúi đầu hối lỗi. Nàng dáng vẻ trắng trẻo đáng yêu, tuổi chỉ tầm mười một mười hai, trong lòng còn ôm theo một quả táo bầm dập dính đầy bùn đất.
Nếu Đường Viễn còn ở lại thêm môt lát chắc chắn sẽ nhận ra nàng, đương nhiên cũng sẽ nhận ra quả táo kia. Bởi vì đây chính là cô bé mà hắn đã nói chuyện cùng khi ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995134/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.