Editor: Mây
Beta: YYone
---
Về đến biệt thự, Thích Triêu bế Lan Lạc xuống hầm.
Mấy búp bê lẽo đẽo theo sau nhưng chẳng được bao lâu, Thích Triêu bảo cả bọn mau quay về phòng. Giờ là tám giờ tối, ban nãy đã dùng bữa ở mỏ đá năng lượng rồi. Thay vì để bọn nhỏ thức khuya theo mình, chi bằng cho chúng về phòng nghỉ ngơi.
"Li Bạch, con đưa các em đi ngủ đi. Lát nữa ba và Lan Lạc sẽ lên sau."
Lan Lạc là bạn thân nhất của Li Bạch.
Nhìn vết nứt dài trên mặt Lan Lạc, Li Bạch có phần luống cuống. Cậu muốn ở bên trông chừng Lan Lạc nhưng cũng biết mình mà ở đây chỉ tổ làm vướng víu tay chân, thậm chí còn khiến ba phân tâm.
"Dạ, con biết rồi baba."
Li Bạch mím môi, dời mắt khỏi Lan Lạc đang nằm trên giường bệnh, nhìn qua ba mình. Trong đôi mắt màu vàng kim thấp thoáng vẻ u ám.
Hướng Nguyệt khẽ liếc nhìn Li Bạch. Khi cả bọn ra khỏi tầng hầm, cậu gọi với theo: "Anh Li Bạch, có ba ở đó thì vết thương của anh Lan Lạc sẽ khỏi nhanh thôi."
"Anh biết."
Đương nhiên Li Bạch biết baba rất giỏi, cậu chỉ đơn giản là đang tự trách bản thân: "Đáng lẽ lúc ấy anh nên kéo Lan Lạc lại, phải bảo vệ cậu ấy mới đúng."
Tính cách của Li Bạch giống hệt Thích Triêu, lúc nào cũng muốn bảo vệ những người xung quanh, xem đó là trách nhiệm của mình.
Hướng Nguyệt cũng vậy.
Chỉ có điều, phạm vi mà cậu đặt vào tim lại nhỏ hẹp hơn nhiều, số người cậu thực sự để tâm chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-bup-be/4683580/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.