Một khắc tràn đầy bóng tối, đã có nhiều người hữu duyên tìm được nhau, duyên phận của họ đượcHỏa Thần phù hộ, từ nay về sau, bạch đầu giai lão, bên nhau suốt đời.
Xung quanh mọi người nói cười vui vẻ, các nữ nhân thì thẹn thùng đứng bênnam nhân-người mà lúc nãy họ đã bắt được tay, các nam nhân thì đang tỏvẻ phóng khoáng, hào hoa của mình, mong sao, cô nương của đời mình cóthể vì thế mà biết được nhiều điểm tốt của mình hơn. Có những người đãbiết nhau từ trước, thì bắt đầu đàm chuyện cưới hỏi, khi nào thì đưasính lễ.
Không khí thật náo nhiệt, nhưng, Sở Hiên hiện giờkhông còn nghe được gì, không còn thấy được gì, dường như hắn đang ờtrong một thế giới câm điếc, xung quanh không một tiếng động nào, hắnchỉ có thể cảm giác được đôi tay mềm mại, ấm áp này đang ôm lấy hắn.
Du Tử Khâm gặp Sở Hiên không có phản ứng gì, chỉ đứng đó, tay thì dùng sức nắm chặt tay nàng, như sợ nàng chạy mất. Nàng thử buông tay ra thì hắnbất chợt lại dùng nhiều sức hơn, mạnh đến nỗi, nàng tưởng hắn đang muốnbẻ gẫy tay mình.
Mặt Du Tử Khâm nhăn thành một đoàn vì đauđớn, nàng nhịn không được, rên lên một tiếng, khẽ nói:” Tiểu Hiên, đauquá!” nàng không dám quát hắn, vì nàng không dám cũng không nỡ.
Hắn vẫn như vậy, lúc nào cũng sợ mất đi nàng, lúc nào cũng lon lắng, có một ngày, nàng sẽ rời khỏi hắn, và sự việc 10 năm trước, khiến chotính cách này càng nặng thêm, giống như một căn bệnh nan y, không thểnào trị được.
Nghe tiếng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-bao-vuong/1624210/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.