Du Tử Khâm phi thườngbuồn bực. Từ lần trước gặp Lạc Thủy Linh xong, qua hai ngày sau liền gặp lại nàng tại Nhất Túy Gian, hơn nữa còn có thêm Lạc Thừa Ân, sau đó,hầu như ngày nào họ cũng đến với lí do, ân nhân khó khăn lắm mới gặplại, nay đã tới kinh thành, thì bọn họ phải tiếp đãi một phen.
Lạc Thừa Ân nhìn Du Tử Khâm đang cúi đầu ăn cơm, không thể nhìn rõ vẻ mặtcủa nàng. Hắn hai năm trước cũng đã cưới thê ,nạp thiếp, hiện cũng đã có một con trai do chính phòng sinh, nên lần này hắn không còn ôm tâm tình với Du Tử khâm nữa. Chỉ là dù sao cũng là người mình từng tương tư lúctrẻ, nên khi nghe Lạc Thủy Linh nhắc đến, cũng muốn đi xem thử.
Mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nàng vẫn không khác gì lúc trước, nhưng đếnnay vẫn chưa lập gia đình. Lúc biết được điều đó, hắn thậm chí còn có ýtưởng sẽ nạp nàng làm thiếp, nhưng sau khi nhìn thấy Sở Hiên, lại bỏngay ý tưởng đó. Tên tiểu tử này vẫn như vậy, lúc nào cũng quấn lấy côhắn, cái gì tốt cũng muốn đem cho cô, thử hỏi, một người như vậy sẽ đểDu Tử Khâm ủy khuất đi làm thiếp nhà giàu sao.
Lại nhìn quamuội muội của mình đang không ngừng gắp đồ ăn vào trong chén của SởHiên, tình cảm của muội muội, hắn làm sao lại không biết, nhưng lúc đó,hắn chỉ nghĩ là muội muội còn nhỏ, sẽ chóng quên đi, nhưng không ngờ, nó lại kéo dài đến tận hôm nay.
Nhìn Sở Hiên mặc dù tiếp nhậnđồ của muội muội, gương mặt cũng rất ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-bao-vuong/1624190/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.