Mặc cho cô nương áo hồng có biểu hiện thâm tình như thế nào, Sở Hiên vẫn đứng yên, mặt không biểu tình.
Du Tử Khâm nhìn gương mặt đầy tình ý tha thiết, đôi mắt như biết nói ngóng trông nhìn chằm chằm vào Sở Hiên tựa như có thiên ngôn vạn ngữ khôngthể nói ra, nghi hoặc, chẳng lẽ là nợ phong lưu của tiểu Hiên, nghĩ đếnđây, tự nhiên ngực ẩn ẩn khó chịu.
Du Tử Khâm thầm nghĩ,chẳng lẽ đây là tâm tình của các bà mẹ khi con mình sắp bị con dâu cướplấy sao. Chẳng trách sao quan hệ mẹ chồng con dâu không bao giờ tốt nổi, dù là thời xưa hay hiện đại.
Trong khi Du Tử Khâm đang suynghĩ mien man, Sở Hiên vẫn không nói gì nhưng trong lòng thì đang rấttức tối. Con tiện nhân này ở đâu ra, nói chuyện như vậy, lỡ nàng hiểulầm thì sao, tình cảm của nàng dành cho hắn là gì, đến nay hắn vẫn chưachắc chắn, nếu như vì chuyện này mà bị phá hỏng, thì hắn sẽ làm chon ảsống không bằng chết.
Cô nương áo hồng thấy Sở Hiên vẫn không có biểu hiện gì, cho là hắn không nhận ra, vì vậy nói thêm:” Huynh cònnhớ, 7 năm trước huynh từng giúp muội không, muội chính là bé gái nămấy, lúc đó huynh đã rất săn sóc muội, còn gọi muội là Linh Nhi,huynh nhớ không?”
7 năm trước, là lúc Sở Hiên vẫn còn 8tuổi, nghe đến đây Du Tử Khâm chắc chắn đây không phải làm nợ phong lưucủa Sở Hiên, 7 năm trước hắn còn nhỏ, hơn nữa lúc nào cũng ở bên cạnhmình, vì vậy không thể có chuyện này xảy ra.
Rất săn sóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-bao-vuong/1624189/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.